Tuesday 16 August 2011

Cõi trần.



 Lúc nhỏ nghêu ngao hát: Bao nhiều năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt.
Đơn giản là vì nó chả hiểu gì...
Và rồi cũng bài này, vào 1 lần mọi thứ trở nên THẬT quá đỗi
Nằm co ro với cảm xúc len lỏi rồi đong đầy lòng ngực...
Lúc mà mọi thứ hỗn độn, đan xen rối rắm. Rồi nó hiểu ra nhiều thứ. Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng - ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì...
Cũng dễ hiểu tại sao lúc sắp trở lại cát bụi mà được yêu cầu hát thì Trịnh Công Sơn cũng chỉ ngân nga Một Cõi Đi Về và Mưa Hồng.
Đến cõi đời ta rong chơi cho thỏa. Nếm đắng cay cho hả hê rồi về...:)) :))
Một đời đi về vẫn thấy chưa thỏa. Thôi thì cứ: Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ (Mưa Hồng).

Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ....



Thursday 4 August 2011

Ngồi đấy!

........................Rõ ràng là cuộc sống vẫn trôi
...................Hiện hữu hay vô hình của ý thức.
Chút nắng chả bỏ bèn mùa nước trút.............
Nước trút làm mắt nhòa hay rát sầu mùa lá rũ.
Giọt nước con con hữu hình rồi cũng là của biển.
Đấy! ta biết tìm đâu sau những mùa hoa đã bỏ.
Chỉ còn lại những nốt trầm của TRỊNH hay VIỆT ANH
Gieo đám buồn cho thêm mùi vị đời TẠM BỢ
..........................rồi.................VẤT VƯỠNG
Ngày mai, bình minh có trong vàng rực rỡ hay lại trút nước cho thêm u sầu MÙA SỐNG...

My Album