Thursday 30 July 2009

10h17 PM july 30 2009

Về nhà cũng được vài hôm rồi. Ăn uống thì cũng chả được mấy, chắc tại ở sài thành nhịn đói sinh quen rồi.
Về nhà... bù khú vài bữa rồi cũng sinh chán.
Về nhà... quyết tâm học. nhưng được vài tiếng cũng sinh ngáp.
Về nhà... dự định này dự định nọ... rồi cũng chả đâu vào đâu. Định là xuống đó rồi kéo người ta đi chơi mà chả hiểu sao không dám đi. không dám với lười nó có giống nhau không nhỉ?. Thôi đại khái là tâm tính lúc này lúc khác. Thi xong rồi tính.
Về nhà... vác theo cả mớ sak vở nhìn mà hoảng đi... haizzzzzzz. Học nổi không đây? Chắc là không rồi! hẵn rồi! Mà chả hiểu sao bây h nghĩ đến chuyện học thì ban đầu là than thở đã, sau đó là cua gấp một-trăm-tám-chục-độ: thôi chơi đã! À, tự nhiên nẩy ra ý này: mai đi chơi gunbound thôi.
Về nhà... được má đầu tư hẳn 2 hộp trung nguyên gọi là để trợn mắt học bài. Kiểu này chắc cố gắng uống hết mớ cafe đó thôi còn chuyện học thì chưa biết. Hẳn rồi! mình nhớ ko nhầm thì cafe là favourite của mih.
Dạo này hình như già rồi phải! thík yên tĩnh thành ra cũng ít nói. Cơ thế mà về nhà... trên TV1 dưới TV2 tra tấn lỗ tai cả ngày. cáu thật, tối ngủ chả yên dc với thằng em: này thì mớ-thì lăn lộn-thì đủ thứ mệt mỏi với nó. Đem mềm gối ra ngoài ngủ mà vẫn ko yên! Nếu đây là kiếp sau của kiếp trước thì kiếp trước mình là con quái vật đáng nguyền rủa lắm lắm. Chà nếu thế thì kiếp sau của kiếp này chắc mình sung sướng giàu có lắm đây. hẳn rồi! ^^.
Một phút mật niệm bắt đầu!
OK
Go to.... biết đi đâu rồi đấy!...

Thursday 16 July 2009

Fly far away!!!

Con Vàng Anh nó bay mất rồi. Bất cẩn quá!! mọi hôm lúc lấy cám cho nó vẫn đóng cửa lồng mà? Hôm nay chả hiểu trời xui đất khiến lại không đóng lúc lấy cám cho nó. Theo bản năng nó bay rồi!!.
Chả biết nên vui hay nên buồn. Mình cũng chả thích lắm "cảnh chim lồng cá chậu", thích vì tại chúng nó xinh thôi. Mừng cho nó có cuộc sống tự do rồi. Bực một cái là nó ko phải của mình mới đau, của thằng bạn gửi nuôi trong tg nghĩ hè thôi. Có lỗi với nó quá!
Thôi thì xin lỗi mày vậy, L. Cho tao xin lỗi. Tao chỉ còn biết mong cho nó đừng bị ai bắt thôi, chứ nó cũng xinh đẹp đấy chứ chắc không bị ....chiên xù đâu nhỉ T.T. Cho nó tự do nha mày!? Đừng giận tao nha, xin lỗi mày nhiều.

2h26AM, 16July2009

- Dần dà thì nó cũng thành thói quen! ừ, thức đêm ngủ ngày... nó thành cái "thói" luôn rồi, chẳng lề lối gì nữa. Ủa mà có lề lối hồi nào đâu nhỉ? :D. Đôi khi cũng có băn khoăn 1 chút!..." mình đang làm gì đây ta?"-" 3 năm trời bây h tới đâu rồi nhỉ?"-" Có buông thả quá ko?"... vân vân và vân vân câu hỏi nhảm nhí của 1 thằng rảnh nhảm cùng với 1 cuộc sống vô cùng nhảm!!
- Vui thì có vui nhưng đôi khi ngồi một mình thấy khó chịu quá!... chả biết sao nữa. người mình thì có giỏi giang siêng năng gì đâu cơ chứ? Vậy mà chơi cũng thấy chán...
- Học thì ngu chơi thì kém, chỉ được cái điên điên thì hết sức ra hồn. Vui thì chơi cho đã, buồn thì ngồi một cục xị mặt ra, dùng từ THỘN cũng chả sai đâu.
- Hồi cấp 2 vui vẻ bù khú là thế. Lên cấp 3 nó xoay đúng 1/2 của 360 độ tức là 180 độ... Ừ! tư duy một chút cho cái đầu nó hoạt động mặc dù cái bài đó cấp 1 nó cũng biết. Hồi đó quậy như thằng điên cứ luyên thuyên trong công viên ý. Bây h cũng điên mà điên kiểu ngồi thần thộn mặt ra nhìn xa xăm, cầm cọng cỏ khua khua, cười ngây cười dại vào bất cứ cái cái gì tự nó cho là đáng cười...
- Muốn xin lỗi nhiều người lắm! thôi thì xin lỗi tất tần tật những ai thấy ghét mình, những ai thất vọng về mình, bực bội mình,... à cả người thik mình nữa. Mong lắm, cho ai cũng sống thật tốt, cười thật nhiều.
- Xin lỗi cả cái cuộc sống vì mình chả làm được gì. Đúng nghĩ chả ích gì cho đời.
- Và, cảm ơn nó vì đã mang đến cho mình tất cả những điều mà mình muốn xin lỗi đó.
- Thôi thì chỉ còn biết tự mình cố lên cho cái tương lai gần chả mấy sáng sủa ấy.. à mà "có lẻ chả mấy sáng sủa" thôi cho nó lạc quan một chút! FIGHT!!!!!!!!
- 3h08 rồi, vẫn chưa buồn ngủ. viết thêm vài dòng nữa vậy.
- Đôi khi nhắc đến cái thứ gọi là hoài bão thì thật ra cũng có, cái ước mơ thì là đương diên có. Còn cái gọi là cố gắng cho chính những điều đó thì hình như không.
- Khoảng tg đi thực tập là lúc mà mình cảm nhận thật sự cái hoài bão đó. thèm thuồng được làm việc quầng quật cả ngày mới máu chứ! ước gì được như thế nhỉ! cả ngày làm việc, chỉ này chỉ nọ, chạy tung tăng cả lên cho công việc suông sẽ, chọc cho mấy người công nhân cười khoái chí. Tối về gạt hết metal sang một bên mà ôm chặt vào tai vài bài folk nhẹ nhàng đại lạo như: Life is wonderful hay live high của John Mraz. Hoặc, già già tửng tửng khi thèm cảm giác được yêu thì nghe i'd love you to want me của LOBO cũng dc
- ừ, đó được xem là một viễn cảnh!
- Mong là sau " nốt lặng" trên thì ngày mai nó khác hôm nay.
- Cố lên lần nữa nào!!



Monday 13 July 2009

Cha biet viet gi

That tinh la bay h chi nghi duoc moi 1 cau de viet la: cha biet viet gi` ma thoi ....
oi nham? kinh khung khiep!

My Album