Wednesday 28 October 2009

waiting

Chỉ còn biết chờ, chờ và chờ thôi.
Muốn tự tìm cho mình 1 công việc mà sao khó ghê
Chắc tại mình chưa được may mắn?
Hay tại mình không cố gắng?
Có lẽ mình bảo thủ!?
Phải chăng hơi chủ quan?
Cũng nhận được nhiều sự giúp đỡ, nhiều sự quan tâm. Thanks so much!
Vẫn còn chờ trong vài ngày tới nữa... mong nó sẽ không quá lâu.
Bây h đang bắt đầu bực bội rồi, kéo dài nữa ko biết chuyện gì sẽ xảy ra đây.
Thôi cứ thoải mái đầu óc! chưa có thì ăn chơi, đọc báo, chơi game, đi bơi
Có rồi thì cố gắng mà cày!. Lạc quan lên nào!
Sitting, waiting and wishing - Jack Johnson


     Get this widget
|
     Track details 
|
        eSnips Social DNA   



Sunday 18 October 2009

Chẳng có gì khác!.

Đọc entry "Forgive" mà vẫn chưa hiểu sao?. Cái "sợ" đó h đã qua rồi. Mọi chuyện giữa 2 đứa đã hoàn toàn bình thường rồi mà. Nhưng không như trước được. Nó ở một mức nào đấy. Chính bản thân tui cũng không hiểu tại sao lại khó để trở lại như trước. Thân thiết quá đâm ra cũng mệt. Mà tốt nhất là không nên như trước đi. Đơn giản là tui không còn dễ tâm sự mọi chuyện với bất kì ai như trước nữa.
Ok! thì lâu lâu nhắn tin hỏi thăm đỡ buồn vì cũng xa quá mà, khó gặp nhau được.
Không muốn giải thích hay phải thay đổi ý nghĩ của người khác về mình nữa. sau này đi làm ko có thời gian đâu mà dính vào những chuyện như thế nữa. Tóm lại là mọi chuyện chẳng có gì. Bình thường đi. Vẫn là bạn mà.

Friday 16 October 2009

"...Có đường phố nào vui?..."

...Đời sao yên vắng như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang. Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm... Không còn, không còn ai. Ta trôi trong cuộc đời. Không chờ, không chờ ai...
Bị sự cô độc ám ảnh nặng nề.
Mà khó hiểu là tại sao. Tại sao lại tự mang lên người mình hai chữ "cô độc" như vậy.
Trong khi mọi người đã cố mang đến sự nồng nhiệt.
Nhưng vui đó rồi buồn đó.
Quá nhạy cảm với cái gọi là "buồn".
...Không chờ, không chờ ai...ta phiêu du một đời...Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi.

Sunday 11 October 2009

123 dzô!......

Ai cũng bảo làm cái nghề như mình là phải biết nhậu, mà phải nhậu ghê nữa.
Bản thân thì cũng ý thức dc việc đó chớ nhưng chưa bao h, chưa bao h dám nhậu 1 trận ra trò. Nhậu đến nổi ko biết gì, nhậu đến độ ko lết được, chỉ say là phè ra ngủ.
Về khía cạnh Khoa học mà nói thì mình ko biết tại sao mình uống yếu.
Về khía cạnh tâm lý học mà nói là mình sợ say rồi chửi bậy. Vì á là bản thân con người bên trong mih hay chửi thầm lắm :">. Nên sợ say ko kiểm soát được thế là thẳng thừng ruột ngựa mà sỗ. Haizz
Về khía cạnh an ninh quốc phòng mà nói thì...Đ.. có thể giải tán được đám đông mà ko cần phải dùng lựu đạn cay... Ặc thôi chết! nhầm khổng lồ roài. Về khía cạnh ANQP mà nói thì mih sợ say rồi ko biết gì nhỡ gây ra án mạng thì khổ mấy chú côg an.
Kì này hứa với tụi nó đi nhậu chắc phải cố làm 1 trận ra trò, ra...bã mí được.:">

Thursday 8 October 2009

Đã...

Tại sao mình cứ chạy vô chừng để tìm cái gọi là tiền tài, là địa vị mà quên đi những thứ thật sự có ý nghĩa _ đã lâu. Những thứ có ý nghĩa đó có thể chỉ là một sở thích nhỏ nhoi thôi mà nó lại là nơi mà ta có thể thả lỏng mọi thứ để cùng nó tìm đến 1 miền kí ức nào đó, một khoảng không, khoảng thời gian_thật đẹp. Cái miền kí ức đẹp đó đã bị thứ gọi là “cuộc sống” xô vào một góc tối nào đó thật khó tìm. Mà những thứ khó tìm lại được thì thật quý.
Tất cả chỉ chợt nhận ra và… tiếc. Tiếc cho một đứa bé_ một đam mê.
Niềm đam mê thật đẹp của một đưa bé thật tội.
Biết làm sao được khi đứa bé đó h đã lớn. Và nó sẽ làm cho nó hết tội… theo cách của nó.
     Thanks for the memories. 



     Get this widget
|
     Track details 
|
        eSnips Social DNA   




One night and one more time
Thanks for the memories
Even though they weren't so great
He tastes like you only sweeter

Sunday 4 October 2009

Phố Ta

Đời xanh thiếu chăng một mãnh tình.
Không gian vắng lặng dậy chút phiền.
Góc khuất xanh rêu vắng những người.
Một góc nơi tôi ngẫm đời xanh.






A Pass In The Ethereal - Rakoth
At the heart of silence writhing Flame now slowly dies unpowered anymore,
with the strain of Keepers gone, those swone to keep the Flame alive but
vanished long before the time - the advent of the Creeping Calm.
- ...In awe they stand and watch as the Mist engulfs them all... I behold
the world fades as they pray to their Goddess for death...
Vast aeons passed like the time has stopped, yet the live still stirs in
it's freezing breath, and the Stillness stalks the silent realms.
Could they prevent the Creeping Calm? They prayed to their Spider Queen
in fear but their Goddess was the first to dive the peace of frozen sleep.
I stand atop the highest cliff, I observe the rest of the fussless world,
I see the planes where I'm alone at last. In the Sacred Hall the Flame
still dies, dropping shadows living their final dance in the middle of
the ice-veiled universe..."

Beautiful, a web of stars, theat looms amid the sons of earth...
Enfolds me in these silvan arms that unite vehement charms...
Befalls the weary son of earth...
 

Friday 2 October 2009

Bàn học dành cho Sinh Viên


 Bàn học dành cho sinh viên.
Đặc tính tiện lợi, gọn gàng, phù hợp cho những buổi học nhóm. Nó tăng tính làm việc tập thể và hơn hết là: có thể để vài chai ở dưới buồn ngủ mà sung thì, làm chén... làm chén.

My Album