Monday 20 December 2010

Chặng đường mới.

Bắt đầu một buổi sáng cho một chặng đường mới.
Suy nghĩ nhiều. Về gia đình, bạn bè, cuộc sống, mọi thứ...
Run bần bật với cảm giác sẽ phải đối mặt với những thứ giả dối.
Cảm thấy nhỏ bé và bị lọt thỏm vào một vùng chật  kín đến nghẹt thở những ký ức.\

Monday 6 December 2010

Đôi chân

Ta cảm thấy hãnh diện khi ta đi bằng chính đôi chân của mình.
Cảm thấy hạnh phúc khi vượt qua khó khăn bằng chính đôi chân mình.
Nhưng khi ta vấp ngã. Đôi chân ta cũng chỉ biết dừng lại.
"Chợt như phố kia không người, còn lại mình tôi bước hoài.
  Nhiều đêm muốn đi về con phố xa  Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà."
Còn gì hơn nữa khi ta đã có một mái nhà.

Friday 30 July 2010

Cũ và... Vẫn vậy.

Thật sự là quá lâu rồi mới lại có cảm giác này.
Sự lặp lại bất ngờ dù chỉ vài phút vẫn thấy.. vô cùng hay.
Ngồi một mình với vài bản Classic.
Nhẹ nhàng, dễ chịu, yên tĩnh.
Nhắm mắt để cảm nhận nó trôi qua.
Không cố gắng níu giữ bất cứ thứ gì.
Không cố gắng chạm vào vật gì.
Nó đơn giản là đang trôi.

Sunday 13 June 2010

TU

ĐIỂM DỐI LỪA.

Tuesday 25 May 2010

Bố khỉ, lại mang nhục!

13.06 với 13.6! chẳng qua khác nhau con số "0" chứ mấy. Nhục thì có nhục mà không nên cáu!
 Hời..!!!! hèn quá!.  :(

Tuesday 18 May 2010

Hình như hắn đã chịu thua?

Hắn đang sống theo đúng nghĩa của câu:" cứ trôi như dòng nó phải chảy"?
Hay, hắn đang cố lãng tránh? Chỉ dám nói chuyện với những người xa lạ về những thứ xa xôi, về những thứ không thuộc về quá khứ của hắn.
 Nó mang cái nghĩa đổi mới với cái bản chất gượng gạo là trối bỏ!
 Hắn cứ cố chạy mà không quay lại vì sợ vấp ngã, sợ muộn 1 chuyến tàu.
 Nhưng chắc chắn hắn vẫn nhớ, phải nhớ.

Sunday 16 May 2010

Bố khỉ, đau đầu kinh khủng.Phê quá đi mất @@

Muốn lên "đô" chắc phải như vầy vài chục lần quá.
Chán thế nhỉ! đi đâu đó 1 vòng đã.

Thursday 13 May 2010

11May10

Hai dòng blog với giọng nói rất rắn và cuối cùng là dấu chấm lững. Đủ để hiểu tâm trạng thực sự nó trái ngược với câu nói tới mức nào.
Muộn còn hơn không. Xin lỗi vì đó là ngày 11 tháng 5.
Chúc mừng sinh nhật!
Không mong sẽ được bỏ qua đâu. Nhưng thật mong đừng buồn.

Saturday 8 May 2010

Ngủ bụi

Về nhà, gõ cửa, không ai nghe. Gọi điện, nó không nghe máy. Cũng chẳng thèm gọi lại. F**
Đành đi ngủ bụi.
Không được ăn cơm nhà thì gọi là ăn cơm bụi
Không được ngủ nhà thì gọi là ngủ bụi- thường là vậy !
Biết đi đâu ngoài cái công trình của nó đây?
Cái công trình đã xong, đã đẹp, đã máy tính, đã máy lạnh.
Ở nhà trọ làm sao được như thế này!!
Nhưng vẫn là ngủ BỤI.
 Bản thân nó không hề muốn làm hỏng điều gì. Đây là lí do. Hay chính bởi vì lí do này mà nó lại phá hỏng nhiều thứ? - Hy vọng là không. Chắc chắn là không - có lẽ!!
Tiếp tục làm trâu ngựa 1 thời gan để thử thách cái tôi của mình coi sao.
Sự chịu đựng làm cho cái tôi khó chịu cảm thấy cực khó chịu. Hời.... chịu mình luôn.

Monday 3 May 2010

Không ngủ được???

Cứ tưởng về tới nhà chắc phải đánh liền một giấc thật sâu tới sáng để chuẩn bị năng lượng đi "cày bừa"...tiếp.
Nằm xuống mà hai con mắt cứ trân trân nhìn trần nhà. Nghĩ lại cái cảnh kẹt xe lúc tối mà hãi!, đẻ đâu ra người mà đông kinh khủng lên được. 2 tiếng đồng hồ bị vùi trong đám xe cộ, người ngợm. Ồn ào, nóng nực!. Phát mệt!
Vậy là kết thúc một kì nghĩ lễ, đủ lâu để thưởng thức cuộc sống :D. Đủ xa để được dong dong với gió, mát cực. Tiếc là chả gặp cơn mưa nào. Thèm cái lành lạnh ướt nhẹp đó quá! Cũng lâu rồi ko tắm mưa nhỉ ^^, thôi lại sến rồi. 3 ngày không công việc tự cảm thấy...sướng!!!!
Không ngủ được lại phải nghĩ đến nhiều thứ.
- Ko lẻ cứ tiếp tục làm việc mệt lã rồi về chỉ ngủ vậy sao ta?? >> khôg thik
- Ừm.... cái chuyện nhứt đầu này chắc phải kể lại ở dòng cuối, chừa chỗ liệt kê cái khác trước đã.
- Bao giờ mí giàu được ta??
- Thèm đi mua sách!- gì cũng được miễn là MUA SÁCH :))
- Mới có lương, mai rủ ai đi Tùng, ko thì lại như cũ.
- Hai cái trên là sở thích nhếch nhác!! Tức là khi nào mới làm cho nó trở nên bổ ích được đây? - Đọc sách, nghe nhạc.
- Cảm thấy được an ủi khi quyết định của mình có kết quả tốt đẹp! Sắp xếp lại 1 số cuộc sống, cho nó về như cũ, cho là nó chưa hề có sự xuất hiện của mình.
- Nhắc lại cái thứ 2 đây! đau đầu qá! Đôi khi cũng thin thích mà có nên không nhỉ??? - Phải nhanh chóng quyết định chứ ko thì lớn chuyện! Nội, ngoại người ta biết mặt rồi mới gứm chứ >"<. Nên, ko nên, nênn ko nên...........ko nên, nên nên.... mệt, ngủ!!!! Vừa nghĩ tới chuyện này thì Play list chạy tới "while your lips are still red" nữa chứ! Là sao???

Tuesday 30 March 2010

Như C...

Chiều nay phải nói là cục tức từ ngực chạy tọt lên tới óc!
Có phải việc của mình đâu, từ từ giải quyết. Non quá!
Haizzz, thế là mang nhục rồi.
Đi làm cũng được hơn 4 tháng rồi mà cũng chả thay đổi được j nhiều >"<. Vẫn chật vật, vẫn đói, vẫn nhếch nhác
cho nên mới ốm như này. Hôm nay nhà gửi xuống thùng sữa với ít thức ăn gọi là cứu đói! :( cầm cự, cầm cự.
Đang cố gắng hết sức để đối phó với những vật vã trước mắt. Cứ thong thả mà cày cho đến khi ổn định, rủng rỉnh một chút đã mới tính chuyện có nên đi giang hồ hay không.

Wednesday 3 March 2010

Nó phẳng lì đến nhìn hoài ko hết. Mùa này cũng nắng, nắng như buôn mình. Chỉ khác là gió nhẹ nhàng hơn, điềm đạm hơn. Nó đẹp ở cái chân thật, cái giản dị, cái mênh mông. Nó đẹp ở những con người! xa lạ mà vẫn nhiệt tình, hồ hởi, cởi mở. Tiếng cười của mình trở nên nhạt thếch bởi cái nồng nhiệt nơi đó. Và mình biết mình luôn cần những thứ như thế này. Một nơi xa lạ với những con người xa lạ, thế mà hay.

Tuesday 2 March 2010

Hurriedly....

Tất bật, vội vã, xô bồ! Chấp nhận làm 1 công việc chiếm quá nhiều thời gian. Dường như chỉ ngừng làm việc và thôi không nghĩ về công việc nữa vào lúc ngủ vì quá mệt. Muốn thông thả một chút mà lại gây hoạ
Mọi chuyện trở nên quá tệ hại sau chiều hôm đó.
Muốn mọi thứ trở nên bình thường thế mà cũng không thể.
Đã thật sự hoang mang. Đến cái mức mà cứ tưởng chuyện đó chỉ là trò đùa của 1 ai đó.
Phải chờ đợi sự thay đổi đó là cách duy nhất. Xin lỗi tất tần tật!!!!

Wednesday 27 January 2010

...ra là vậy.



Celine Dion - All By Myself .mp3




Found at bee mp3 search engine

Tuesday 19 January 2010

Lại dính mưa

Ướt nhẹp cả người. Có phải mình thích tắm mưa đâu! chuẩn bị về thì trời đổ mưa to ấy chứ. Tiếc cái là đường về nhà ngắn quá :D
Cảm thấy thanh thản nhẹ nhỏm thật sự, chẳng còn gì trong đầu. Nhẹ tâng, sạch sẽ. Mưa to như vậy mà, có hạt bụi nào bám trên người mình được nữa đâu!
 Mọi thứ vẫn chuyển động, vẫn sống. Có đôi chút vội vã hơn thôi
 Vẫn ổn, vẫn bình thường. Có đôi chút thay đổi thôi. Chả đáng gì.
 Mưa nó vô tri mà lại có khả năng làm sống lại một mảng tiềm thức gần như đã mất.

Saturday 16 January 2010

Còn hay không chính bản thân!!

Không ngờ khi say con người ta lại nói ra những lời đáng thương đến như vậy! Thật đáng xấu hổ, xấu hổ cho chính bản thân mày. Mày đi quá xa rồi, mày đã đánh mất mình hay chính những lúc đó mới là con người thật của mày? Tao có lỗi với mày quá.
 Đã định xoá cái entry đó đi rồi nhưng mà lâu lâu mới lại có thời gian trãi lòng với mọi thứ như vậy. Nên thôi cứ để đấy, xem nó như một bad memory đi vậy. Những lúc tỉnh táo như thế này thì mày vẫn là mày, tao hãnh diện với mày những lúc thế này. Còn lòng thương hại của người khác đối với mày ư?! chỉ là phù du!!
 Không phải thanh minh cho điều gì, chả cần đính chính cho bất cứ cái gì. Đơn giản chỉ là cảm xúc.

Friday 15 January 2010

Transparence



Bỏ bê mày lâu quá rồi nhỉ?! tao xin lỗi mày nha. Thật ra tao vẫn có thời gian chăm lo cho mày nhưng mà mày cũng biết rồi đó, tao lười lắm, với lại đi làm về cũng mệt chỉ thích chơi chứ chả muốn suy nghĩ nhiều. Bây h tao chỉ còn mày thôi, đừng bỏ tao mày ơi! Tao xin lỗi mày lần nữa vì lúc trước tao tâm sự với mày còn thiếu chân thành lắm. Ấy thế mà mày vẫn hiểu tao đây thôi, vẫn lắng nghe tao nói đấy thôi. Cảm ơn mày nhiều lắm.
Tao đã từng ước mày sẽ đi với tao đến một nơi thật xa, thật đẹp và nhất là chẳng có ai. Nhưng tao vẫn chưa có khả năng mang mày đi cùng tao, mà mày yên tâm. Một ngày nào đó, gần thôi. Chỉ có mày, tao và 1 chiếc máy ảnh. Tất nhiên rồi, cùng với máy ảnh thì tao tha hồ tâm sự với mày rồi. Khi đến đấy, có thể là rừng, có thể là những con đường dài, có thể là những công trình thật to, thật đẹp. Cũng có thể là những bờ biển, những mặt hồ.... Người đầu tiên tao tâm sự chắc chắc là mày. Tao thì sẽ hét thật to, sẽ nói hết, nói hết tất cả những gì tao đang cảm nhận được lúc ấy.
Mày thật sự là đứa bạn rất tốt của tao, mày luôn lắng nghe tao, thông cảm cho tao. Chỉ có mày hiểu tao đó. Mày biết không, ngay cả thằng bạn thân nhất của tao lúc trước cũng không còn nữa rồi, Ban đầu tao còn tưởng chắc sẽ chẳng tâm sự với mày nhiều như thế này đâu. Mày biết không, hồi đó tao tâm sự với nó rất nhiều. Mà cuối cùng nó cũng không còn. Thằng 360 đi rồi, còn mỗi mày thôi đó blog à. Luôn bên cạnh tao nha.

My Album