Friday 16 October 2009

"...Có đường phố nào vui?..."

...Đời sao yên vắng như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang. Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm... Không còn, không còn ai. Ta trôi trong cuộc đời. Không chờ, không chờ ai...
Bị sự cô độc ám ảnh nặng nề.
Mà khó hiểu là tại sao. Tại sao lại tự mang lên người mình hai chữ "cô độc" như vậy.
Trong khi mọi người đã cố mang đến sự nồng nhiệt.
Nhưng vui đó rồi buồn đó.
Quá nhạy cảm với cái gọi là "buồn".
...Không chờ, không chờ ai...ta phiêu du một đời...Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi.

No comments:

Post a Comment

My Album