Monday 5 March 2012

Nhập nhòa một mong muốn mơ hồ.

Có những buổi chiều rong ruổi trên con đường dài tít tắp, ngỗn ngang mùi người. Ngày lại ngày, miết hoài miết mãi. Hơi thở khô khốc,mơ hồ mong chờ một con mưa ào ạt lướt qua gió làm rát khuôn mặt rủ rượi của ngày về chiều.
Mùa màng vẫn nhẹ nhàng đi qa nhưng vô tình đè nặng lên vai những kiếp trần gian. Tàn phai dần dà, mộng mị đời người.
Chập choạng bình minh rồi nhá nhem hoàng hôn trực chờ tắt lịm. Hoe hoét nắng hoang hoa chiều cỏ dại...
...Vớt vát mãi còn nỗi buồn ở lại...



Thế là vô tình quên đi ta cần gì.

Đôi khi cũng bổng nhập nhòa một mong muốn mơ hồ, một hơi ấm mơ hồ, một cuộc tình mơ hồ
Mơ hồ...
Nó ghét cái bông hồng vàng là thế!.


Muốn nghe CHIỀU KHÔNG EM của Phú Quang.
Chiều không em, chân quay về ngơ ngác...Ta còn gì để mà nhớ mà quên
Chiều không em, câu ca vàng sương khói.. biết về đâu để mà nhớ mà quên.

Thỉnh thoảng tự ném ta vào nốt nhạc ngơ ngác lãng du, buồn rười rượi của Phú Quang để nhặt nhạnh những cảm giác còn lại.


No comments:

Post a Comment

My Album