Monday 24 June 2013

Ngày tắt

Buổi chiều co ro ngách phố.
Lén nhìn trời, mong màu đen không tắt ánh nắng đi.
Có lẽ ngày tắt thì hồn tôi lại ủ rũ. Lại thêm thắt những  u uất nặng nề buộc đôi chân.
Một bước rồi lại một bước, những nổi buồn cũ chưa hẳn đã nhạt tan.
Luống cuống để lại vướng víu thêm mặc cảm, sầu nghiêng ngã.
Ngày tắt... Đêm lại tự cho mình cái quyền làm cho con người ta mông lung, mơ hồ trong vô vàng những buồn, những giận, những thương...
Tước đi cái quyền được hiên ngang, ngạo nghễ, trịch thượng, bất cần của 1 thằng thanh nhiên.
Giá mà con tim hắn lại được yêu, để tiếng cuời ko nhạt ko nhòa đến đỗi...
Giá mà...
Giá mà...

**Đi về đâu cũng là thế
Buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường kia khép lại
Từ muôn năm rồi
Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều....  đã bao giờ qua
Quên được không những điều.... thà chưa bao giờ ** ----------VIỆT ANH.



No comments:

Post a Comment

My Album